Tác giả: Akihiro Ankatani.
Dịch giả: Trương Huyền.
Nhà xuất bản: Nxb Trẻ
Tôi
còn nhớ như in, cuốn sách đầu tiên của mình được xuất bản đúng một ngày trước
khi tôi tròn ba mươi tuổi. Tôi muốn nói trước tuổi “tam thập nhi lập”, mình đã
làm nên một cái gì đó, chứ không chờ đến khi bạc đầu mới thành công, thì chẳng
còn ý nghĩa gì. Ý muốn là thế, nhưng hai mươi mấy tuổi rồi mà tôi vẫn chưa làm
được bất cứ việc gì cho ra hồn. Tôi cứ bôn ba qua lại một cách uổng công vô
ích. Cái gọi là môn học bắt buộc ở tuổi hai mươi có nghĩa là những việc mà chỉ
ở tuổi hai mươi mới có thể làm được. Chỉ những ai ở tuổi ấy cứ bôn ba qua lại
một cách uổng công vô ích. Cái gọi là môn học bắt buộc ở tuổi hai mươi có nghĩa
là những việc mà chỉ ở tuổi hai mươi mới có thể làm được. Chỉ những ai ở tuổi
ấy cứ bôn ba qua lại một cách uổng công vô ích, đến khi cuộc đời trở nên xán
lạn, mới thấm thía rằng tuổi hai mươi là thời gian vô tình nhất, cũng là giai
đoạn huy hoàng nhất trong đời mỗi người.
Không có nhận xét nào: